“Sương” gom hết những rêu chiều xanh rũ,
Đắp không đầy rẻo khuyết nửa vầng “Trăng”
Trong đêm lạnh nghe “Sương” tày đẫm ướt,
“Trăng” mơ gì trên những đám mây giăng ?
Gió nhớ gió, gió thầm thì với nắng,
Cuối chân trời bất tận lả lơi xanh,
Cội đá xanh, lặng lẽ thắm rêu thềm .
Giọt “Sương” vỡ âm thầm trên mái lá ,
“Trăng” im ắng, buổi trưa nào lỡ hẹn
Để ven đường lá buốt bước chân êm
“Sương” như khói bay mờ trên mái phố
“Trăng” mơ hồ trong lá biếc vòm cây .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét