Niềm Vui Dâng Tặng Cho Đời,
Nỗi Buồn Xin Gởi Mây Trời Mang Đi

Thứ Ba, 15 tháng 2, 2011

Tùy bút : Mùa Đông Bình Long 1972 (20)

(Những nghệ sĩ đen )
Hai đêm thật là trọn giấc, không có gì hạnh phúc bằng khi được nằm ngủ trong chính ngôi nhà của mình. Mặc dù trong đêm tiếng còi hụ báo động đặt trên tháp nước được xây từ thời pháp thuộc vang lên nhiều lần mỗi khi đối phương bắn pháo vào thị xã, nhưng khu vực chỗ gia đình tôi thật là yên bình .
Ngày đầu tiên ở lại nhà tôi đã sửa lại cái máy phát điện 2 kw của gia đình (khu vực nhà tôi chưa có mạng lưới điện của điện lực), gắn lại những bóng đèn điện trong nhà vì đã không sử dụng từ khi có chiến sự, vả lại ngôi nhà tôi phía trước cũng bị xập hoàn toàn bởi 2 kiện hàng tiếp tế được thả từ máy bay C130 do đó tôi phải chấp nối từng đoạn dây điện lại với nhau, kiểm tra lại chiếc máy thu hình HiTaChi 21” do để lâu không sử dụng nên phải rút hết những bóng đèn công suất ra lau chùi cho sạch, cuối cùng công việc cũng hoàn thành, nhà có điện, máy thâu hình đã hoạt động, bây giờ chỉ còn việc phải dựng lại trụ anten ngoài trời.
Trong chiến cuộc đối phương cho rằng : “ Những trụ anten máy thâu hình của nhà người dân là những “máy thám không – liên lạc của địch” , vì vậy thị xã Bình Long bị bắn pháo tan tành một phần cũng bởi nguyên nhân trên. Đồng thời để an toàn cho tầm bắn thấp của các đơn vị pháo binh, nên chỉ huy mặt trận cũng yêu cầu nhân dân tháo và hạ những trụ anten máy thâu hình xuống.
Hôm nay thức dậy trời đã sáng từ lâu ! Ba Má tôi và những người trong nhà đã dậy từ rất sớm, mỗi người một công việc : Má và Cậu của tôi đã đi bán hàng, trong nhà chỉ còn lại Ba và Vị Viên Chức của đồn điền đang ngồi uống cà phê và nói chuyện cùng với những người lính, ngoài sân có rất nhiều quân nhân đang quây quần bên giếng nước tắm gội, giặt giũ quần áo. Đây là trung đội công binh có nhiệm vụ mở đường vào buổi sáng và bảo vệ chiếc cầu sắt duy nhất nối liền từ Quản Lợi ra Thị Xã những người lính đây là đơn vị Liên Đoàn 3 BĐQ vừa được chuyển vận từ Chợ Cầu -Hốc Môn Tỉnh Gia Định lên thay thế cho đơn vị Sư Đoàn 18 BB trưa hôm qua, sau nhóm chúng tôi được rút về thị xã 1 ngày.
Thấy tôi hí hoáy sửa lắp ráp giàn anten thu sóng của máy thâu hình, những người lính cùng phụ giúp tôi công việc dựng trụ đến trưa thì mọi việc hoàn thành, bây giờ phải chờ đến 7 giờ tối mới có chương trình vô tuyến, những người lính lấy những chiếc máy radio bỏ túi ra nhờ tôi sửa giúp, hầu hết là do không có Pin, tôi chỉ cần hàn hai sợi dây và đánh dấu ( + , - ) chỉ cho họ biết cách sử dụng bằng Pin tép của máy truyền tin PRC, cũng có vài cái bị ẩm nước, phải phơi cho khô.
Gần xế chiều thì có 7,8 anh chị em trong đoàn và vài người lính Chi Khu An Lộc đến nhà, họ thông báo cho tôi biết những nhóm công tác dạ thanh đã về chiều hôm qua , chỉ huy mặt trận có nhiệm vụ mới cho đoàn. Tôi mời anh em cùng ăn bữa cơm chiều với ga đình, tôi từ giã gia đình cùng về chùa với anh chị em trong đoàn. Hôm nay đã là ngày 20 tháng 12 năm 1972 chỉ còn 4 ngày nữa là đến ngày Thiên Chúa Giáng Sinh. Chúng tôi đã ở Bình Long được 14 ngày, không biết là những việc gì đang đợi chúng tôi !
(Còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét