Niềm Vui Dâng Tặng Cho Đời,
Nỗi Buồn Xin Gởi Mây Trời Mang Đi

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

CÁI CHẾT TỪ TỪ


Ở Việt Nam đã có những cái chết " từ từ " dành cho dân nhậu, khi uống rượu được  nấu  bằng men sản xuất từ Trung Quốc !
Hiện nay tệ trạng nhậu nhẹt tràn lan đã không còn là một hiện tượng nữa, tình trạng này đang hủy diệt con người nhanh hơn, vì người nấu rượu đã nhập một loại men rượu sản xuất từ Trung Quốc, có giá rất rẻ mà sản xuất ra số lượng rượu nhiều hơn.
Cho đến nay, có thể nói rằng đàn ông Việt Nam tuổi từ 18 trở lên, khó mà tìm được người không biết uống rượu. Ngoại trừ là do chuyện cấm kỵ ở một số tín đồ tôn giáo tuyệt đối không dùng rượu bia, số còn lại có thể nhậu từ 2 đến 5 lần một tuần, thậm chí 7 lần một tuần.
Hiện nay nguy cơ chết vì rượu cũng rất cao, nhất là giới dân nghèo, bởi rượu họ đang uống các loại rượu nấu từ men Trung Quốc, một loại men chiết xuất rượu trực tiếp từ gạo, không qua nấu nướng, rất mất vệ sinh và nguy hiểm cho sức khỏe.
Nấu rượu dùng men Trung Quốc có lãi gấp hai lần men gia truyền Việt Nam . Trước đây, một ang gạo, tức khoảng 8 ký nấu lên, ủ men, sau đó thành hèm, phải chờ ít nhất là 5 đến 7 ngày nhưng chỉ được khoảng 8 lít rượu.
Bây giờ thì khác, lượng rượu gấp đôi, bỏ mối mỗi lít 15 ngàn đồng, người ta bán lại từ 18 đến 20 ngàn đồng, đó là chưa nói đến chuyện pha thêm rượu cồn công nghiệp để thu thêm tiền . Được biết nấu rượu bằng men Trung Quốc,  không cần phải độn, phải pha gì hết, chỉ cần đổ nước vào gạo cho ướt, không cần vo, vì vo sạch sẽ mất nhiều rượu. Sau đó trộn men vào. Một lạng men chưa tới mười ngàn đồng. Ủ xong đậy để đó, 3 ngày sau là gạo nở ra thành một khối cơm, tha hồ mà nở ! Lúc này bỏ vào nồi, đổ nước vào rồi chưng cất. Lượng rượu nhiều vô kể, trước đây nấu rượu lãi rất ít, phần lớn là lấy hèm nuôi heo. Bây giờ thì khác, vừa nuôi heo, vừa kiếm lãi, mỗi ngày kiếm được cũng cả vài trăm ngàn đồng. 
Một người mỗi tuần nấu được năm trăm lít rượu, nhưng chưa bao giờ có đủ rượu để bỏ cho các quán. Thời buổi bây giờ, ngoài đi làm kiếm cơm ra, chẳng có gì vui ngoài chuyện chiều chiều chui vào quán rượu. Tiền ít thì uống rượu gạo, tiền nhiều thì uống bia. Nhưng hơn 80% khách nhậu bình dân uống rượu gạo là chính, giá rẻ, uống mau say . Người nấu vẫn biết là nấu rượu bằng men Trung Quốc rất nguy hiểm, vì nó quá mất vệ sinh, nhưng không theo kịp thì xã hội nó đạp mình xuống !
Số người bị ngộ độc sau khi nhậu rất nhiều là do rượu. Rồi thêm chuyện dân nghiện rượu nặng, chừng 2 giờ đồng hồ phát thèm một lần, vào quán mua 2 ngàn đồng, nốc ực xong rồi đi. Nếu không có rượu, mắt mờ, tay chân run, nặng hơn một chút là phều nước bọt. Chuyện đánh nhau chết người do rượu cũng nhiều không kể xiết .
Số người bị đau gan ở độ tuổi trung niên đều là đàn ông, hoặc là xơ gan, ung thư gan… Nói chung là gan ! Những năm gần đây bệnh này xuất hiện rất cao. Mà men Trung Quốc cũng xuất hiện từ thời điểm đó đến giờ. Phần lớn người bệnh gan chết là do uống rượu. Cái chết của rượu là cái chết chậm, nó không chết liền như những thứ khác. Nó từ từ biến cơ thể thành một ổ bệnh. Và khi đã bệnh, con người trở nên chán chường và cáu gắt, ảnh hưởng đến người thân không ít . Thậm chí, một người bệnh gan vì rượu, trước khi chết có thể làm cho gia đình anh ta chết vài ba lần trước khi anh ta nhắm mắt tắt thở. Không có gì nguy hại bằng rượu.
Những thương lái nhập lậu men rượu từ Trung Quốc về Việt Nam , chạy dài từ Quảng Bình đến Quảng Ngãi . Mỗi tháng bỏ mối chừng 10 tấn men các loại, từ men rượu nếp cho đến men rượu gạo, rượu sắn, rượu mía. Trong đó, men rượu gạo chiếm chừng 85% . Cứ theo công thức : một tấn men cho ra chừng trăm tấn hèm rượu và cho ra chừng ba chục tấn rượu. Như vậy sẽ có ba trăm tấn rượu, tương đương ba trăm ngàn lít. Nếu như chín người bỏ mối sẽ sản xuất chừng hai triệu bảy trăm ngàn lít rượu được tiêu thụ  mỗi tháng, tính ra nhiều hơn cả số lượng bia .
Số lượng men Trung Quốc tuồn vào miền nam gấp ba lần, đặc biệt là Sài Gòn. Vì Sài Gòn là một cái quán nhậu vĩ đại của Việt Nam . Hà Nội thì khác, số lượng bia và rượu ngon cao cấp tiêu thụ nhiều, chứ số rượu dỏm thì chỉ có khu ổ chuột, nên men Trung Quốc không có đất dụng võ ở Hà Nội.
“ Chính sách ngu dân “ của người Pháp dành cho người Việt trước đây, cũng lấy rượu làm quốc sách. Bây giờ, không hiểu sao người Việt chúng ta lại dễ dàng áp dụng “ chính sách ngu dân “ ở ngay trên đất nước mình !?
 Chuyện về rượu và men Trung Quốc còn khá dài. Nhưng có thể nói là nó đã ngấm sâu vào huyết mạch và não bộ của người Việt Nam và nó phát tác như thế nào thì cứ nhìn vào những người nghiện rượu thì sẽ biết !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét