Niềm Vui Dâng Tặng Cho Đời,
Nỗi Buồn Xin Gởi Mây Trời Mang Đi

Thứ Tư, 4 tháng 7, 2012

Bạn Nhậu Của Chồng Tôi




Cũng như đa số chị em nữ, tôi cũng thuộc trường phái “ ghét chồng nhậu “ . Ở vào cái thời buổi “cơm thua – gạo kém “ cái gì cũng tăng giá, thì lại càng thêm ghét . Vì một tiệc nhậu mặc dù là “ nhậu bình dân “ cũng có khi bay phéng cả một khoản chi dùng trong gia đình…..

Nói thế thôi ! Nhưng có một lần, tôi thử không ghét mấy ổng, tự nhắc : Thôi mấy ổng nhậu ở nhà còn hơn là đi ra quán. Ngồi nhậu ở nhà mình còn kiểm soát được đức ông chồng , chứ đi quán biết đâu mà lần được !? Nghĩ thế, nên tôi có thêm “ niềm vui và sức mạnh “ để lui cui dưới bếp.

Trong lúc ở dưới bếp làm mồi nhậu, tôi cố lắng nghe xem họ nói những chuyện gì mà say sưa thế không biết !? Bạn nhậu của chồng tôi là một nhúm, làm đủ thứ nghề : bác sĩ, y sĩ, nhạc sĩ, giáo viên, cầu thù, thầu xây dựng, nhà buôn, thợ máy, thợ điện, chủ tịch, phó chủ tịch , cán bộ chuyên ngành, nông dân, tài xế….Cả một xã hội thu nhỏ trong cuộc nhậu bạn bè, đồng khoa, đồng môn, đồng hương, đồng nghiệp……

Khi tôi đem dĩa mồi đầu tiên lên và thăm hỏi mọi người vài câu, thử chờ nhận xét món ăn ( mặc dù biết chắc là sẽ được khen, để lấy lòng mà ) của mấy ổng. Thì được mở lòng liền : “ Nhậu đâu cho bằng nhậu nhà !? Mồi ngon, rượu ngọt có….bà cạnh bên ! “ Tức thì cả nhóm hùa theo, mỗi người một câu, làm cho mình càng mát ruột dữ . Nói chuyện cứ như là đọc...... thơ

Đến món thứ hai, lại nghe họ nói đủ chuyện : Trời trăng, mây nước, thế sự, xăng tăng, giá tăng. Lại có cả những chuyện chiến sự ở tận đẩu đâu, rồi nào là hạt nhân, nguyên tử….có người kết luận : Sống yêu thương nhau không hết hay sao mà lại đi đánh nhau làm gì ?

Rồi thì đang chuyện chiến tranh, thế sự họ lại chuyền đề tài sang phê bình các đấng đàn ông hay…. đánh vợ, họ lôi một lô các ông trí thức, bình dân ra chê vì tội bạo hành vợ . Có ông lại nhận xét : Vợ chồng đến mức không chịu đựng được nhau nữa, thì đường ai nấy đi. Có anh lại đưa ra sáng kiến : Khi hết duyên với nhau thì cứ….chuyển nhượng như cầu thủ bóng đá, nhưng chuyển nhượng đòi giá thật cao, không thằng cha nào với tới, thì cũng vẫn lại là vợ của mình. Có anh lại kết luận bằng những câu thơ : Vì ta vợ đã khổ nhiều, Yêu chiều…Bà ấy là điều đang khen . Nghe cứ như là…. ru ngủ cánh chị em không bằng .

Đó là những chuyện mang tính thời sự, còn khi mấy ông “ trở về giòng sông tuổi thơ “ nào là với bạn bè, trường lớp và cả với mối tình đầu….xem ra còn hào hứng hơn, nghe tếu táo, dễ thương lắm. Có chút men bia rượu ngà ngà, mấy ông thể hiện đầy đủ bản tính của mỗi người. Tất cả đều hồn nhiên và không ai giống ai. Có ông đang uống tự dưng….rơi nước mắt khi nói về mối tình tan vỡ của mình. Theo ông này : Thì hồi đó ! Nếu mạnh dạn hơn thì ông với cô người yêu đã “ nên cơm nên cháo “ chứ không phải dừng lại ở cái nắm tay ngậm ngùi. Có anh rượu vào lời ra, nhưng cũng có anh cứ im lặng nghe và gật gù như đang chiêm nghiệm điều gì ghê gớm lắm.

Mấy ông bạn nhậu của chồng tôi càng dễ thương hơn nữa khi uống “ sương sương “ chứ không say mềm, hay cũng chỉ đủ để…..mang nhầm dép của nhau. Rồi thì là hôm sau mới có cớ đến để đổi lại và cùng ngồi uống trà, đàm đạo chuyện thời sự cứ như là người : “ trên thông thiên văn – dưới thông địa lý “ hồn nhiên như…..trẻ .

Tiệc tàn, lúc tiễn bạn cũng lắm cái vui. Mấy ông xúm lại ôm vai, bá cổ nhau một thôi. một hồi mới chịu chia tay. Có ông đã mang giày, lên xe chuẩn bị chạy mà còn thò đầu, ló cổ ra ngoài nói với tôi : Hôm nay em…..được lắm ! Suốt buổi nhậu không hề nhăn nhó gì sất, mặc dù bị tụi anh làm phiền. Em rất xứng đáng được anh đọc tặng mấy câu thơ, mà anh viết ngày người yêu anh đi lấy chồng. ( Trời ạ ! Có liên quan gì đến việc nhậu này đâu ta !? Hay chắc là khi uống rượu ngà ngà say lại nhớ đến người yêu cũ….đây mà ! ) Thế là anh ta ong ỏng cao giọng đọc, nào là : buồn……, tâm hồn hóa đá…….., từ ngày em về bên ấy……… Nghe mà tức thay cho……vợ của ảnh.

Tất nhiên khi nghe thơ xong và tiễn khách về hết rồi, tôi xoay qua….. hù chồng tôi ngay tức khắc ! : Anh mà như thế ! Cứ nhậu vào là nhớ đến người yêu cũ, thì tôi sẽ cắt…..cơm ngay ! Làm thơ tặng cho “ nó “ thì cứ kêu “ nó “ nấu cho mà ăn ! Ai không rảnh hơi đâu mà hầu hạ anh !

                                             **********************************

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét