Niềm Vui Dâng Tặng Cho Đời,
Nỗi Buồn Xin Gởi Mây Trời Mang Đi

Thứ Năm, 2 tháng 9, 2010

Muôn Thuở Là Hoa

Đang vui câu chuyện tương lai
Bỗng dưng một thoáng thở dài nao nao
Tuổi son như một cành đào
Liệu rằng hoa có nở vào tiết xuân
Suối mơ ngày một vơi dần
Men tình ấp ủ, thanh xuân phí hoài
Hải đường mơn mởn tặng ai
Nửa vòng thế kỷ chưa phai nụ hồng !

Người đi tìm lá diêu bông
Vi vu gió phất trên đồng hoang vu
Người về ôm giấc mộng du
Những toan xuống tóc đi tu mấy lần
"Trăng" nhòa một giải Sông Ngân
Nhịp cầu Ô Thước tan dần trong "Sương"
Ngẩn ngơ tìm bạn cố hương
Nhỏ nhoi hy vọng trên gương mặt gày
Khát khao bao tháng năm dài
Khép làn thu thủy ứa đầy giọt thương

Đã xe nên sợi vấn vương
Lại quên không buộc chỉ hường cổ tay
Đôi con chim đậu, con bay
Hai người một tỉnh, một say bẽ bang
Vô tình nắng cứ chói chang
Cho cây khô héo, úa tàn kém xanh
Vô tình thuyền cứ lênh đênh
Ngậm ngùi riêng bến lặng thinh đứng chờ
Để cho ai những thẫn thờ
Sớm chiều ra ngẩn, vào ngơ nuốt sầu !

Muốn quên lại nhớ càng lâu
Ai nâng khúc hát qua cầu gió bay….
Nỗi niềm nảo phải riêng tây
Cung đàn lỡ nhịp, chùng dây cũng nhiều
Chỉ mong sao gió thuận chiều
Cho thuyền thuận lái, cho diều thuận dây
Cho người ở khắp đó đây
Tim chung nhịp đập, nắm tay giao hòa
Bình minh rộn tiếng reo ca
Tình yêu muôn thuở là “ Hoa Của Đời “

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét