Niềm Vui Dâng Tặng Cho Đời,
Nỗi Buồn Xin Gởi Mây Trời Mang Đi

Thứ Tư, 5 tháng 1, 2011

BÌNH LONG vẫn mãi mãi trong TÔI

Nhớ hoài thời thơ ấu,
Lần đầu đến Bình Long,
Ấn tượng mãi trong lòng:
Rừng xanh và đất đỏ.
*
Rừng cao su bạt ngàn,
Cùng đất đỏ bazan,
Ngấm sâu vào xương tủy,
Tình yêu… đến nồng nàn.
*
Dòng mủ chảy lăn tăn,
Giống hệt màu sữa mẹ,
Cao su mùi khăn khẳn,
Giống mùi mồ hôi cha
*
Suốt cả thời niên thiếu,
Đất đỏ quyện bàn chân,
Cho đến lúc trưởng thành,
Không nỡ rời tỉnh lẻ.
*
Hạnh phúc cùng gia đình,
Ấm áp tình bè bạn
An lành trong ly loạn,
Ngây thơ tưởng thời bình.
*
Lớp học dần thưa vắng,
Tương lai vuột xa bay ,
Các bạn nam nhập ngũ,
Chiến tranh đến từng ngày…
*
Chẳng cần là người lính,
Cũng cận cảnh máu rơi,
Người chết từ mọi chỗ,
Trời hay chăng hở Trời??
*
Xa rời từ đó… Bình Long ơi!!
Thời cuộc đẩy đưa những kiếp người,
Bình Long vắng hẳn trong tầm nhớ,
Vì bận bon chen với nợ đời.
*
Khi tuổi đời dần vơi,
Nhung nhớ càng đong đầy,
Thấp thỏm ngày họp mặt,
Hệt đứa trẻ thơ ngây.
*
Nay tới ngày họp lớp,
Về thăm lại Bình Long,
Cao su xanh mát mắt,
Đất đỏ nhuộm thắm lòng.
*
Nhìn bạt ngàn cao su,
Nhớ hoài dòng sữa mẹ,
Hít hà mùi hương mủ,
Nhớ lắm mồ hôi cha.
*
Một ngày thăm cố hương,
Mải mê tình bè bạn,
Ngất ngây trong hạnh phúc,
Như được lên thiên đàng…
*
Một chút buồn lắng đọng,
Nơi sân trường thắp hương,
Tưởng niệm về bạn cũ ,
Tưởng niệm cả ngôi trường…
*
Thầy cô tuy về ít,
Nhưng tíu tít bạn bè,
Lớp trên lồng lớp dưới,
Hòa lẫn bạn khác trường...
*
Lũ con nhìn cha mẹ,
Tuổi xấp xỉ sáu mươi,
Tung tăng như trẻ nhỏ,
Khẽ quay mặt mỉm cười…
*
Hội ngộ đây rồi…một ngày thôi,
Bốn mươi năm cũ đã qua rồi!
Dẫu cho mọi thứ đều thay đổi,
BÌNH LONG vẫn mãi mãi trong TÔI.

(bài của) LKL 03/01/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét