Niềm Vui Dâng Tặng Cho Đời,
Nỗi Buồn Xin Gởi Mây Trời Mang Đi

Chủ Nhật, 16 tháng 1, 2011

Thơ vui

Vào mùa đông, cuối năm ở cái xứ khỉ ho của tôi sao mà họ cưới nhau nhiều đến thế ! Đi dự đám cưới của họ mà mình muốn hụt hơi, chết ngộp vì bia. May mà có những bài thơ của “Thầy Tiết “ gởi cho, nên cũng an ủi phần nào !
Chúc thiên hạ bay vào “ vòng lao đao “ tiêu hết đời con trai luôn !
Xin mời các ban thử đọc !

BẮT ĐẦU TỪ ĐÂY
Anh ơi anh nghĩ thế nào
Cớ sao lại sợ dính vào vợ con ?
Vợ con là cái lồng son,
Không con không vợ, héo hon gầy mòn !
Vợ nuôi béo đỏ béo tròn
Tự do …với vợ (!) vẫn còn đấy thôi
Có gì mà kể ỉ ôi
Gì mà phân biệt bố tôi, bố bà !
Thân trai bốn bể là nhà
Con là chủ tịch, vợ là…bí thư
Độc thân rất dễ thân hư
Lang thang cho lắm, ung thư có ngày (!)
Sao bằng tối tối gác tay
Tỉ tê tâm sự, “mày mày, tao tao”
(Í quên em nói tào lao
“Anh ơi, em hỡi” xiết bao là tình)
Ngày xưa còn ở một mình
Ai chẳng mơ đuợc luới tình dính vô
Một vợ bằng mấy lần bồ
Lại đuợc rửa chén, giặt đồ suớng ghê!!!
Độc thân đừng tuởng gái mê
Nó mê cái ví, còn …dê đừng hòng !
(Ngày xưa khi chửa có chồng
Vụ kia em thuộc nằm lòng đó anh)
Anh ơi lấy vợ cho nhanh
Tiền lương khỏi giữ, cơm canh sẵn sàng
Khỏi lo tiêu phí, tiêu hoang
Vợ quản bằng mấy ngân hàng anh ơi
Nhậu chi cho uổng cuộc đời
Quét nhà, rửa chén thảnh thơi nào bằng
Anh ơi em mở lồng vàng,
Anh mau vào sớm sẵn sàng ..nộp thân !

KẾT THÚC TỪ ĐÂY
Đời trai nay đã đi đời
Tin mày lấy vợ rụng rời lòng tao
Đang bay nhảy suớng thế nào
Tự nhiên mày lại vuớng vào vợ con
Vợ con là cái lồng son
Đuờng vào thì có, không còn đuờng ra
Vợ mày là con nguời ta
Nghĩ mày với nó chẳng bà con chi
Con gái là cái quái gì
Mà mày mê mệt mày đi vào tròng
Thuyền quyên là bẫy anh hùng
Bao nguời đã chết, mày không thấy à
Ngày xưa mày vẫn ba hoa
Thằng nào ngu mới bị sa luới tình
Giờ đây cáo đã thành tinh
Đã thấy bẫy sập, còn xin đuờng vào.
Độc thân thì suớng biết bao
Bao nhiêu con gái đua nhau lôi mời
Bây giờ đã vợ con rồi
Đi về khai báo, chạy trời khỏi mưa
Tiền lương tháng tháng phải đưa
Tiêu sài mua sắm phải thưa với bà
Thân trai rửa bát quét nhà
Vợ kêu thì dạ còn ra nỗi gì!!!
Bạn bè rủ nhậu chẳng đi
Sợ về nằm thảm, tối thì đứt hơi
Hu hu ấy ấy mày ơi
Kể như tôi khóc cho đời bạn tôi.

ĐỂ RỒI CUỐI CÙNG
Con quỳ lạy Chúa trên trời
Sao cho con trốn đuợc nguời con yêu
Rằng con thiếu nợ đã nhiều
Nàng còn mua sắm đủ điều Chúa ơi !
Con cày hai dzốp (s) hụt hơi
Nguời con yêu lại đua đòi chơi xe
Biểu gì con cũng phải nghe
Nếu con cãi lại là te tua đời
Truớc đây con tuởng gặp thời
Chúa ban con đuợc tìm nguời con yêu
Giờ đây thân xác tiêu điều
Đời con phải chịu rất nhiều đắng cay
Thân con chẳng khác trâu cày
Nợ nàng con trả dài dài chưa xong
Con giờ như cá lòng tong
Sụt ba chục ký, ốm nhong, rã rời
Thế mà đâu hết nợ đời
Nấu cơm, rửa chén, bị đòi..tù ti
Nguời đâu gặp gỡ làm chi
Để cho khổ thế còn gì là Xuân ?
Chúa ơi con khổ vô ngần
Chúa mà không giúp là thân con tàn
Con đang thiếu nợ trăm ngàn
Nhìn đồ nàng sắm hai hàng lệ rơi
Con quỳ lạy Chúa trên trời
Giúp cho con trốn đuợc nguời con yêu !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét