Niềm Vui Dâng Tặng Cho Đời,
Nỗi Buồn Xin Gởi Mây Trời Mang Đi

Thứ Năm, 20 tháng 1, 2011

Tùy bút : Mùa đông Bình Long 1972 (18)

Trời đã sáng, nếu không có tiếng ồn ào đánh thức có lẽ tôi vẫn cứ say giấc điệp. Bước ra ngoài, rất nhiều người lính đang đứng cười nói ồn ào, những anh em trong nhóm thức dậy trước cũng ở đó. Ở giữa vòng đám đông là 7 hay 8 chú heo rừng, trong đêm nghe tiếng mìn nổ nghĩ đối phương bò vào khu vực đặt thiết bị phóng thanh của chúng tôi để phá hủy vướng mìn tự động. Chờ sáng đơn vị ra tảo thanh thì phát hiện những chú heo rừng bị nạn.
Chúng tôi thu dọn thiết bị chuẩn bị chuyển vị trí, 4 anh em nam cùng theo toán quân ra vị trí đặt thiết bị phóng thanh thu dọn, ở ngay chỗ 2 tháp nước cung cấp cho sở cao su Sóc trào và nhà tây nằm bên đường đi vào Sốc Xiêm, Xaco 2, Xaco Sud, Xaco 28, bên kia đường là ấp Sóc Trào bị bom B52 tiêu hủy không còn một căn nhà, chỉ nhìn thấy những cây điệp, ngôi nhà tây bên đường còn lại đống đổ nát. Những người lính phục chốt ở vị trí này đã tháo gỡ những thiết bị phóng thanh giùm chúng tôi, chúng tôi chia nhau thu hồi dây dẫn và cùng những người lính chuyển thiết bị về căn cứ, bây giờ đã 10 giờ chúng tôi còn ở lại vài tiếng đồng hồ sẽ chuyển đến điểm khác. Bữa cơm trưa cùng với đơn vị thật vui, lúc chia tay các Anh còn chuẩn bị cho chúng tôi những bịch cơm xấy đã được nấu chín và thức ăn dùng cho bữa chiều. Chúng tôi từ giã đơn vị tiền đồn và theo toán quân dẫn đường đi về hướng đồi gió. Nhìn cảnh vật chung quanh không thể nào nhận biết được có phải là đường chúng tôi đi trong đêm hôm trước hay không ? Chỉ có điều là đi vào ban ngày nên chúng tôi đi rất nhanh, vượt qua con đường sỏi đi xuyên vào rừng cao su phía triền dốc hướng về Technique. Xuống thung lũng có giòng suối cạn gặp đơn vị mới đón chúng tôi. Một lần nữa chúng tôi lại nói lời chia tay với những người lính của đơn vị BĐQ, có một điều mà tôi ghi nhận được ở mặt trận Bình Long là : Dù là đơn vị, Binh chủng nào cũng vậy việc di chuyển, hành động dù ban ngày hay là ban đêm cũng thế của những người lính đều rất nhanh lẹ, linh hoạt và chuẩn xác.
Chúng tôi lại lên đường cùng với đơn vị mới. Đi dọc theo con suối, rừng cao su khu vực này cũng có bị bom nhưng ít thiệt hại hơn khu vực gần Thị xã, rừng cây rậm mát, cỏ mọc không dầy . Chúng tôi đi ngược lên con dốc gặp con đường rải đá, hai bên đường có hàng cây chà là.
Đúng 3 giờ chiều thì đoàn đến chỗ BCH Tiểu đoàn 2/43 sư đoàn 18BB, sĩ quan của đơn vị ra đón chúng tôi. Căn cứ của tiểu đoàn đóng quân trên khuôn đất ngôi nhà tây gần nơi Nghĩa trang của Đồn Điền Quản Lợi, từ chỗ này đi ra chỗ hồ nước khoảng hơn 500 mét gặp con đường , rẽ phải đi vào Technique, rẽ trái xuống nhà thờ Quản Lợi đi ra Thị xã. Phía bên kia đường là Bệnh Viện Đồn Điền Quản Lợi . Chúng tôi được đơn vị thu xếp vào một căn hầm sát với bộ phận truyền tin của tiểu đoàn, vị chỉ huy phó tiểu đoàn thông báo cho nhóm biết tình hình khu vực ở đây chưa được yên tĩnh vì thế đêm nay không hoạt động để đánh lạc hướng và tạo bất ngờ cho đối phương, bộ phận tâm lý chiến của tiểu đoàn sẽ cùng với nhóm trao đổi thực hiện chương trình vào sáng ngày mai, hướng dẫn cho nhóm biết vị trí của tiểu đoàn, thời điểm đối phương bắn pháo …vị trí trú ẩn, ăn ở và chiến đấu khi cấp thiết của nhóm chúng tôi. Đồng thời cho biết vị trí của đối phương (cách chưa đầy 1km) nằm phía rừng cao su sau bệnh viện. Bệnh viện là chốt của tiểu đoàn, vị trí đặt thiết bị phóng thanh của chúng tôi sẽ là khu hồ nước, vì ở đây được xây dựng rất kiên cố chịu dựng được tất cả các loai hỏa lực của đối phương và có tháp nước cao bằng sắt rất thuận lợi, đến chiều ngày mai tiểu đoàn sẽ bố trí lực lượng bảo vệ cho chúng tôi rời vị trí trở về Thị xã.
Cả nhóm an tâm ở đây hầm hố có vẻ chắc chắn hơn, cất đồ đạc, thiết bị vào nơi được bố trí. Leo lên nóc hầm phóng tầm mắt quan sát chung quanh, nhiều tiếng nổ chát chúa làm tôi và cả nhóm giật mình nháo nhác, những người lính thấy cảnh chúng tôi cười vang, họ chỉ cho chúng tôi và nói : Những tiếng nổ là của hai khẩu súng đại bác 105m/m đặt trong những căn hầm bên kia . Tiếng súng đại bác vẫn nổ đùng đùng, chúng tôi vào trong hầm, bây giờ đã hơn 5 giờ chiều ngày thứ 9 của chúng tôi. Cầu mong sao đêm nay được ngủ thật ngon giấc .
(Còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét