Niềm Vui Dâng Tặng Cho Đời,
Nỗi Buồn Xin Gởi Mây Trời Mang Đi
Nỗi Buồn Xin Gởi Mây Trời Mang Đi
Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010
Tùy bút : Mùa Đông Bình Long 1972 (7)
Do lạ chỗ, cùng tiết trời lạnh giá của vùng cao nguyên đất đỏ, cộng thêm tiếng súng đại bác bắn đì đùng yểm trợ cho các đơn vị bạn, nên nhiều anh chị trong đoàn không ngủ được. Phần tôi vì náo nức muốn về thăm gia đình nên cũng không thể chợp mắt. Các quân nhân luân phiên canh gác cùng quây quần bên bếp lửa trong phòng vừa là nhà, vừa là hầm trú pháo của đơn vị CTCT với các anh chị em trong đoàn. Thế là tiếng đàn ghita lại rung lên, những bài tình ca, du ca, những tình khúc Lê Uyên & Phương, Vũ Thành An, Từ Công Phụng, Cung Tiến lại được cất lên trong không khí đầm ấm,mặc dù ngoài trời se lạnh .
Có tiếng gà gáy sáng từ xa vọng lại, tôi nhìn đồng hồ đã 5 giờ sáng lại bắt đầu một ngày mới trên quê hương, lúc này có nhiều anh chị em trong đoàn đã thức. Các Quân nhân của đơn vị mời chúng tôi ăn bữa sáng, họ cười nói : Ở đây không có phở, hủ tiếu hay bún riêu chỉ có món xôi “ Bà Thiệu “ chấm với muối đậu mời các bạn dùng tạm. Chúng tôi ngạc nhiên, không lẽ “ Đệ nhất phu nhân “ lại ưu ái đến lính mặt trận hay sao mà gởi cả xôi ăn sáng đến sớm vậy !? Tôi nhìn gói xôi được bọc bằng bao nylon đựng gạo xấy, thấy những miếng xôi vuông vức, bên cạnh là muối đậu phụng đựng bằng nắp plasstic đậy đầu đạn M79, cắn thử một miếng thấy dẻo, thơm và ngon vì lạ miệng nên anh em trong đoàn ăn rất hăng, mấy quân nhân nói : Các bạn cứ ăn cho thỏa thích, món này ở đây không thiếu, sau 5 phút là có ngay . Tò mò xem họ nấu ra sao mà nhanh thế ! Thì ra món được gọi là xôi “ Bà Thiệu “ được chế biến từ bịch gạo xấy 150gr (dùng cho bữa sáng) cho một chút nước vào rồi vò và nhồi cho nát nhừ, đập mạnh cho dẻo và cán mỏng, cắt thành từng miếng vuông chưa đầy 5 phút là ăn được.
Có tiếng xé gió hú thật kinh hoàng làm các cô gái trong đoàn sợ hãi, những tiếng của đồ vật rơi nghe lịch bịch khô khốc đất rung lên, thấy mọi người sợ người sĩ quan chỉ huy giải thích đó là tiếng hú của những kiện hàng tiếp tế do máy bay C130 thả xuống bằng dù, bây giờ thì tất cả vào hầm trú chuẩn bị ăn điểm tâm bằng pháo 130 ly, vừa lúc đó thì tiếng réo của đạn bay và tiếng nổ ầm ầm khắp mọi nơi, căn nhà hầm chúng tôi ở rung lên từng hồi vì đạn pháo nổ gần đâu đó, chừng 10 phút sau thì im lặng. Người sĩ quan nói, ăn sáng xong rồi bây giờ chỉ còn bữa trưa nữa thôi còn lót lòng thì lai rai không đáng ngại ( ý nói pháo buổi sáng, buổi trưa và trong ngày ) các anh chị cứ thoải mái, nhưng không nên coi thường vì tọa độ pháo không biết đâu mà lường được. Bước ra bên ngoài căn nhà hầm tiết trời rất lạnh nhìn về hướng đông thấy ngọn “ Đồi Gió “ sương giăng phủ dầy đặc, trắng xóa, chạnh nghĩ thương những người lính nơi tiền đồn có chịu nổi cái giá lạnh của Bình Long không ?
Chuẩn bị lịch hoạt động ngày mới, chương trình ngày hôm nay Chi Khu An Lộc hướng dẫn đoàn đi thăm những khu dân cư, những dấu tích chiến tranh, buổi chiều chuẩn bị cho chương trình dạ thanh . Tôi sẽ về thăm gia đình lúc đi thăm những khu dân cư, vì công việc tiếp theo sẽ chiếm rất nhiều thời gian.
( còn tiêp )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét